Anh. !
Em nhắm mắt lại và nghĩ về anh..
Nổi nhớ từ bao giờ cứ cồn cào trong dạ.
Anh không xa và không lạ..
Sao em với mãi..một tầm tay..
Nước mắt em lăn dài..theo nỗi nhớ không phai..
muốn gọi tên nhau..
nhưng chẳng biết nói sao cho phải.
Một hai năm chưa phải là xa ngãi..
Sao Em không thể chối từ một ký ức đã rời xa..
Bởi..
Anh quá ngọt ngào như những giọt mật hoa.!
Khiến em say..! Dù chưa lần nào nêm thử..
Em sợ em say...để bao ngày em quên đi một chữ:
ANH là một người đã lấy trộm trái tim em..
!!!!