Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

Nghệ Thuật Sống An Lạc


Mọi người đều tìm kiếm an lạc và hài hòa bởi vì đây là điều chúng ta thiếu trong cuộc sống. Đôi khi chúng ta cảm thấy bứt rứt, bực bội, *không yên*. Và khi bị những nỗi khổ này hành hạ, chúng ta không giữ riêng cho mình mà thường trút đổ sang người khác. Sự buồn phiền nhiễm vào không khí xung quanh những người đang bị đau khổ. Những ai tiếp xúc với những người này đều bị ảnh hưởng lây. Chắc chắn đây không phải là cách sống khôn khéo.




Để thoát khỏi khổ đau, chúng ta phải biết nguyên nhân căn bản, nguồn gốc của khổ đau. Nếu chúng ta tìm hiểu vấn đề này, nó trở nên rõ ràng rằng, mỗi khi trong tâm có những phiền não, bất tịnh, chúng ta trở nên không vui. Phiền não trong tâm, một sự xấu, bất tịnh tinh thần không thể tồn tại chung với an lạc, hài hòa được.
Chúng ta khởi sự tạo ra phiền não bằng cách nào? Một lần nữa nếu tìm hiểu chúng ta sẽ thấy rõ. Chúng ta trở nên không vui khi thấy ai hành xử theo lối chúng ta không thích, hoặc ta thấy những gì xẩy ra mà ta không muốn. Những điều trái ý xẩy ra và chúng ta tạo căng thẳng trong tâm. Những cái chúng ta muốn mà không được vì vài trở ngại nào đó và ta trở nên căng thẳng, tạo thành những gút mắc. Và trong suốt cuộc đời, những điều chúng ta muốn có thể hoặc không thể đạt được, những lối phản ứng bằng cách tạo ra gút mắc làm cho toàn bộ tinh thần và thể xác căng thẳng, đầy phiền não khiến cho cuộc đời trở nên đau khổ.



Sự khó khăn là chúng ta không biết khi nào phiền não bắt đầu. Nó khởi sự trong vô thức và khi đã lên đến tầng nhận thức nó đã có đủ sức mạnh chế ngự chúng ta khiến chúng ta không thể quan sát nó được.
Điều này đưa đến một giải pháp thiết thực. Một người bình thường không thể quan sát được những phiền não trừu tượng trong tâm như sợ hãi, sân hận, si mê. Nhưng với sự hướng dẫn và tập luyện đúng cách thì rất dễ quan sát sự hô hấp và cảm giác, hai cái liên quan trực tiếp với những phiền não trong tâm.


Không ai phản đối lối sống tôn trọng an lạc và hài hòa của người khác. Không ai phản đối việc làm chủ được tâm mình. Không ai phản đối sự phát triển tuệ giác vào chính bản thân mình để có thể giải thoát tâm mình khỏi những phiền não.




Chúc mọi người được giải thoát khỏi khổ đau. Chúc mọi người hưởng được an lạc thật sự, hài hòa thật sự, hạnh phúc thật sự.

 (SƯU TẤM TỪ INTERNET )

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

CAFE một mình...!

Sáng nay trời Sài Gòn trở lạnh.Em co ro trong muộn phiền..bâng khuâng  lặng im ..Nhạc buồn,.trời buồn..Em  nghe như có chút gì nghèn nghẹn ..Đã bao thời gian qua ..sáng sáng, chiều chiều..nhưng nỗi buồn của Em vẫn dừng lại trong tim Em..

Sáng nay nghe mưa quanh mình 
Trời chợt lạnh như mùa đông, 
những cơn mưa rơi ơ thờ 
rớt trên cuộc tình mong manh 


Anh đã đi một ngày mưa buồn, 
cơn gió đông lạnh đầy đôi tay 
Anh đã đi để lại nơi này 
Đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm 


Giai điệu nhạc rơi rơi tren từng sợi thương , sợi nhớ mà Em dành cho anh..Em tự hỏi tình cảm con người đang sâu đậm đến vậy. sao con nguoi lại vô tình quay lưng , ruồng rãy..

Sáng nay ngồi khóc một mình 
từng giọt cà phê lặng lẽ 
biết anh ra đi thật rồi




Em chưa từng nhấp giọt CaFe, nhưng hương thơm lừng từ CaFe thì em cảm nhận được..Ai cũng bảo vị Cafe đắng lắm, chát lắm..Nhưng có lẽ sẽ không có vị nào đắng ngắt cho bằng sự đau khổ đang dày vò tâm trí em..Anh ra đi thật rồi.Uh thì Em đang hiểu điều đó là sự thật..Mãi mãi..Phương trời xa nào đó sẽ có anh..Và em..vẫn một minh vào mỗi snag1..lặng ngồi nghe "Cafe một mình.." rồi buồn thiu bắt đầu cho một ngay mới..Ngày không có Anh..!

Mời bạn xem bài viết của LHTT